Đặng vương Hưng

Sớm nay vác cuốc ra đồng


Đêm qua trời đổ cơn mưa

Làng tôi đi trước, cày bừa đi theo

 

Trần lưng gồng gánh chống chèo

Suốt đời đẩy bước đói nghèo chưa qua…

 

Buồn vui từ đất sinh ra

Như là hạt thóc như là củ khoai

 

Giọt mồ hôi thức đêm dài

Cho rơm rạ đủ lợp hai mái nhà

 

Vẫn đồng ruộng thủa ông bà

Vẫn mưa nắng ấy mẹ cha đã từng

 

Thương cây lúa chín còng lưng

Đói no ngày tháng xin đừng quên nhau

 

Sá cày lật đến mai sau

Tóc pha sương gió bạc màu thời gian…

 

Dãu không sống giữa xóm làng

Vẫn ghi nhớ để mùa màng ước mong

 

Sớm nay vác quốc ra đồng

Nhận ra mình giữa nơi không có mình…

 

9-1987

Được bạn: TonyDzung đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Sớm nay vác cuốc ra đồng"